Banner
Trang chủ TUYỂN SINH Tư vấn tuyển sinh

Cần làm gì để được học tập tại nước ngoài? Bạn đã sẵn sàng chưa?

07/07/2020 08:00 - Xem: 392

Xin chào mọi người mình là Phùng Tá đến từ vùng núi cao của tỉnh Hà Giang. Hiện mình đang là Sinh viên năm nhất của Trường Đại Học Nông Lâm Thái Nguyên. Mình vốn sinh ra và lớn lên ở vùng quê còn ngập tràn những khó khăn, nhất là về nông nghiệp. Mình biết muốn nông nghiệp phát triển cần phải làm theo hướng nông nghiệp cao, nông nghiệp thông minh, tiếp cận công nghệ mới, kỹ thuật mới. Nhưng quê mình còn nghèo, mình mới có 18 tuổi. Ngoài lý tưởng và tuổi trẻ ra mình hầu như chưa có kiến thức về cây trồng. Mình muốn đi học, muốn theo đuổi đam mê của mình, muốn nhà mình thoát nghèo từ làm nông nghiệp. Vậy là sau khi tốt nghiệp lớp 12, 18 tuổi mình nộp hồ sơ xét tuyển vào lớp K50 Trồng Trọt, khoa Nông học. 18 tuổi mình bước chân vào giảng đường đại học.

Ngày đầu đến Trường mình đã rất ngỡ ngàng trước sự rộng lớn và quy mô của một trung tâm đào tạo có tiếng như Đại học Nông lâm. Mỗi góc, mỗi nơi đều giống như một công viên. Hồ nước, hàng cây, ký túc xá, giảng đường...đều khang trang, rộng lớn. Rộng lớn hơn cả những gì cậu học trò nhỏ như mình có thể tưởng tượng ra!

Đến trường mình tự nhủ sẽ thật sự cố gắng học hành, bởi mình hiểu mình là con em dân tộc thiểu số, để được đi học là một điều không hề dễ dàng, từ thiếu thốn vật chất đến môi trường sống hoàn toàn mới, không người thân, bạn bè xa lạ... Thực sự phải tự mình bơi thôi.

Ngay từ giữa năm nhất của kì học mình đã được nghe thầy cô giới thiệu về chương trình Đại học đặc biệt, có cơ hội thực tập nghề ở israel. Lúc đó mình thật sự hoang mang không biết nên chọn đi hay không khi công việc học tập đang còn dở dang. Tiếng Anh thì mù tịt không biết một cái gì nhưng với ước mơ luôn muốn đi khám phá và đam mê nông nghiệp mình đã mạnh dạn đăng ký.

Lúc đó mình làm mọi thứ bí mật, gia đình không ai biết về chuyện này vì mình lo sợ họ sẽ cấm cản. Cứ bình thản tới lúc chắc chắn đỗ rồi mới nói, nghe có vẻ khó tin các bạn nhỉ? Nhưng đó là sự thật. Đăng ký xong mình được học tiếng anh một cách bài bản và hoàn toàn miễn phí tại Trung Tâm ITC, đặc biệt được học trực tiếp với giáo viên nước ngoài nhờ đó mà kĩ năng tiếng anh ngày một tăng lên. Ngoài ra còn có rất nhiều hoạt động bổ ích thú vị khác. Tất cả như biến đổi mình thành một con người khác. Mình thực sự không còn thấy sợ hãi nữa, mình nói dc Tiếng Anh- môn học mà cả 3 năm cấp ba mình chưa vượt qua được.

Khi đỗ rồi niềm vui lại một lần nữa đến xen kẽ một ít lo âu ... lúc này mình mới dám nói với bố mẹ. Tưởng vui ai ngờ cho trận tái mặt. Mẹ nhất quyết không cho đi, mẹ lo mình đi thế thì xoay sở thế nào? Cả nhà lo ngại.

Cuối cùng, với kĩ năng xem phim Tam Quốc nhiều lần mình đã thuyết phục được bố. Cứ thế mình xách ba lô lên máy bay...

Qua 7000 km, mình đã đặt chân đến Israel. Ngỡ ngàng vì trước mặt mình là sa mạc, đi xe hơn 2 giờ đồng hồ nữa từ sân bay mình mới đến chỗ ở.

Người ta nói nông nghiệp của họ hiện đại nhưng với trải nghiệm thực tế mình thấy nó không đến mức quá là cao siêu. Yếu tố tạo nên sự thành công chính là con người và chính phủ của họ. Các trang trại luôn gắn kết với nhau vào cùng một hệ thống và vận hành rất khoa học, Famer luôn giúp đỡ liên kết lẫn nhau trong sản xuất nông nghiệp. Họ rất chú trọng đầu tư về đầu ra nhãn mác và mẫu mã sản phẩm sao cho đẹp nhất. Họ không cạnh tranh về giá cả, không tự ý bán phá giá mà luôn chung một chí hướng phát triển bền vững. Cây trồng được trồng nhiều nhất là ớt chuông, chà là, dưa, cà tím, cà chua ..... Hầu hết trồng trong nhà lưới để giảm thiểu sâu bệnh và tránh bão cát. Họ có các trung tâm chuyên nghiên cứu về sâu bệnh và tạo ra các giống cây trồng mới, sẵn sàng cho famer thử nghiệm.

Ấn tượng nhất là phương pháp tiêu diệt sâu bệnh hại bằng thiên địch của họ. Mình đã nghe nói đến nhưng sang đây mình mới được mục sở thị, được nhìn tận nơi.

Để sản xuất Nông nghiệp giữa sa mạc họ đã phát minh ra hệ thống tưới nhỏ giọt, nước được đưa đến từng gốc cây trồng, không có đủ nước ngọt họ có hệ thống xử lý nước biển để cung cấp nước tưới tiêu và sinh hoạt. Người dân bên đó ăn uống và sinh hoạt giản dị lắm, họ đặc biệt thích tranh luận. Mọi vấn đề đều được đưa ra bàn bạc và thảo luận. Những đứa trẻ - con họ luôn được họ cho chạy nhẩy, vui chơi, nghịch bùn đất thoải mái. Họ không bao bọc con quá mức như số đông bên mình.

Các buổi học trên lớp, chúng mình còn được đi tour đến những địa điểm nổi tiếng như biển Đỏ, Dead see, nơi Chúa được sinh ra, bức tường than khóc, Palestine...... được giao lưu kết bạn với các bạn sinh viên quốc tế giúp nâng cao kĩ năng ngoại ngữ.

Thế đấy các bạn ạ, mình đã đi và quả thật học được rất nhiều thứ. Giờ mình biết để canh tác trong nhà kính phải vận hành như thế nào? Có máy móc gì phục vụ cho cây trồng phát triển. Mình biết nói tiếng Anh, còn có cả hàng tá bạn nước ngoài nữa. Mình đi học mình vẫn được họ trả lương hậu hĩnh. Số tiền mình có sau 10 tháng hơn cả trăm triệu đồng. Mình đã có dự định cả rồi, nhất định mình sẽ bắt tay vào xây dựng ước mơ của mình. Mình sẽ tiếp tục đi học thêm một cua nữa bên Nhật. Nước Nhật mình đã ngưỡng mộ từ lâu. Trở về ra trường hẳn là đã hòm kinh nghiệm, kỹ năng sống, kiến thức và tài chính để bắt đầu hiện thực những ước mơ.

Tuổi trẻ mà hãy đi khi còn có thể. Đây có lẽ là chuyến đi đầu tiên đáng nhớ nhất trong cuộc đời.

Hẹn Trường tôi với giảng đường tháng Tám nhé!

Tin bài: Phùng Tá

BÀI VIẾT LIÊN QUAN